Thịnh Cảnh thở dài, lắc đầu. Hắn múc một muỗng bùn hạt dẻ thơm ngọt, lững thững đi đến bên cạnh Lâm Thù, ngồi xổm xuống.
"Ngài Lâm, ngài đang nhìn gì vậy ạ?" Thịnh Cảnh vừa nhai vụn hạt dẻ, vừa nghiêng đầu hỏi.
"Tôi đang..." Lâm Thù nói được nửa câu, chợt ngừng lại, im bặt như bị chặn lại bởi một ý nghĩ nào đó.
Từ góc nhìn này, Lâm Thù có thể thấy rõ con đường quanh co dẫn xuống núi.
Tần Du Trì từng rất thích đi bộ. Hắn có thể thong dong đi từ đỉnh núi xuống tận chân núi, ban đầu là lén lút vào ban đêm, sau bị phát hiện, lại chuyển sang sáng sớm để tránh mặt cậu.
Lâm Thù ngồi tựa vào cửa sổ, thực ra không trông đợi được nhìn thấy gì. Cậu chỉ đang tự hỏi, khi Tần Du Trì bước trên con đường đó, rốt cuộc hắn đang nghĩ gì.
Là đang ngắm cảnh? Chỉ đơn thuần muốn vận động? Hay là… khao khát được tự do?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT