Bị Cao Tĩnh Ca lôi ra khỏi nhà để cắt tóc, Lâm Thù không thể không thừa nhận: cậu đã hối hận rồi.
Ở trong nhà quá lâu, cậu đã quen với sự im lặng cùng ánh đèn vàng dịu, nên chỉ vừa bước ra khỏi cửa, gió đông buốt lạnh đã khiến cậu cau mày. Cậu chán ghét cái không khí khô hanh lẫn mùi khói xe ngoài đường, chán cả dòng người chen chúc trên cao tốc, và chán luôn cả cảm giác bất an len lỏi qua từng khe cửa kính.
Chiến thắng trong cuộc khẩu chiến tối qua chỉ mang lại vài phút phấn khích. Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, cảm xúc đó tan biến, chỉ còn lại sự mệt mỏi đè nặng trên vai. Lâm Thù chẳng buồn nhấc chân, chỉ muốn tiếp tục nằm dài trong chăn, giả vờ như mình chưa từng hứa hẹn chuyện gì cả.
Cậu đã thật sự nghĩ đến việc hủy bỏ chuyến đi. Thậm chí còn định nhắn cho Cao Tĩnh Ca một đoạn tin dài, viện cớ đau đầu chóng mặt, rồi nhờ cô chỉnh sửa vài tấm ảnh du lịch giả để qua mặt Lâm Cảng.
Thế nhưng, phản ứng của Cao Tĩnh Ca lại khiến cậu chùn bước. Cô ấy quá mức hào hứng, còn nhiệt tình hơn cả cậu. Cô chuẩn bị đầy đủ từng món đồ cần thiết, lên danh sách chi tiết những thứ phải mang theo, mặt mày hớn hở như đang chuẩn bị tiễn đứa con trai cưng đi du học nước ngoài.
Lâm Thù không nỡ nói ra lời từ chối.
Ở nhà lâu, tóc cậu đã dài đến gần chấm vai, phần đuôi vướng cả vào cổ áo, trông lòa xòa mất thẩm mỹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play