Lâm Thù cũng không rõ bản thân bị làm sao nữa, chỉ là mỗi lần nghĩ đến việc có thể kéo Đào Tử Điềm ra khỏi cơn ác mộng kia, khỏi cái nhà tù vô hình ấy, cậu lại như kẻ bị tiêm thuốc kích thích, cả người bỗng hừng hực khí thế.
Nghe cậu nói vậy, Đào Tử Điềm nghiêng đầu nhìn cậu, trong mắt không còn vẩn đục hỗn loạn như ban nãy, mà mang theo chút mong chờ, chút dè dặt, như một đứa trẻ chưa dám tin hoàn toàn. Cậu khẽ hỏi, gần như thì thầm:
“Không có họ… em thật sự có thể sống rất tốt sao?”
Lâm Thù lập tức gật đầu, động tác như thể sợ chậm một nhịp sẽ khiến Đào Tử Điềm thôi hy vọng:
“Em vào giới giải trí thế nào? Là do người trinh sát tài năng đến tận trường học tìm người, và em được chọn bởi vì chính em tỏa sáng. Em ký hợp đồng với Nam Ảnh như thế nào? Là bởi vì Biên Tinh Lan nhìn thấy tiềm năng của em, giành giật bằng giá cao.”
Dĩ nhiên câu sau, phần lớn là do Lâm Thù bịa ra.
Biên Tinh Lan căn bản sẽ không làm chuyện đó. Chẳng qua là công ty cũ của Đào Tử Điềm bị Nam Ảnh thu mua, sót lại vài hạt giống có thể dùng. Nhưng nếu nói Đào Tử Điềm là một trong những người có giá trị nhất — điều đó thì không cần nghi ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play