"Cái gì mà giống em bé, anh nói cái gì vậy?"
Rõ ràng lời của Tần Du Trì chẳng mang chút ý vị lãng mạn nào, vậy mà mặt Lâm Thù lại khẽ ửng đỏ, cả người cũng trở nên lúng túng.
Tần Du Trì khẽ cười, ngồi dậy rồi kéo một chiếc ghế nằm từ bên cạnh lại gần, đặt cạnh Lâm Thù, sau đó ung dung nằm xuống.
Áo lông vũ bị đè ép phát ra tiếng sột soạt rất khẽ.
Lâm Thù nghiêng mắt liếc nhìn, nhỏ giọng hỏi: "Anh không lạnh sao? Sao không lấy chăn lông đắp vào?"
Tần Du Trì khẽ lắc đầu, nghiêng đầu nhìn về phía cậu: "Không sao, tôi mặc nhiều rồi. Lâm tiên sinh, cậu đến Reykjavík từ bao giờ vậy?"
Lâm Thù định nói là tuần trước, nhưng nghĩ lại cảm thấy như vậy quá dễ khiến người ta hiểu nhầm, liền đổi lời: "Tôi mới đến hôm kia thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT