Kê Lâm Hề xắn tay áo lau đi vết rượu trên mép, ngầm ghi lại món nợ này của Vương Trì Nghị. Hắn cản một người hầu, hỏi thăm nhà xí rồi vào đó giải quyết việc mắc tiểu. Sau khi rửa tay sạch sẽ, hắn đút tiền vào người rồi rời khỏi lầu xanh.
Ngoài lầu xanh, người qua lại như mắc cửi, dòng người không dứt.
Hai tay áo của hắn ướt đẫm rượu bết vào cánh tay. Kê Lâm Hề lặng lẽ đứng đó một lúc, rồi hòa mình vào dòng người.
Tết Hạ Nguyên[1] ở kinh thành quả thật náo nhiệt và phồn hoa hơn hẳn nơi khác. Cứ đi vài chục bước, lại thấy người biểu diễn các tiết mục tế thần hay xiếc ảo thuật. Các quầy hàng ven đường dày đặc đến mức không nhìn thấy điểm kết thúc. Những người qua lại đều mặc lụa là gấm vóc, khiến y phục vải thô của hắn trở nên tầm thường. Chưa kể, mái tóc hắn còn bị rối bời vì lúc uống rượu làm thơ. Giờ mà hắn giả dạng thành một kẻ ăn mày quỳ xuống xin tiền, chưa chắc đã không có người cho.
[1] Tết Hạ Nguyên: Lễ hội Rằm tháng Mười
Một đôi vợ chồng đi lướt qua hắn, bị người bán hàng rong gọi lại.
“Công tử, nương tử của ngài xinh đẹp thế này, hãy mua cho nàng một cây trâm đi ạ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT