Cửa điện mở ra, Vân Sinh gật đầu với Trần công công rồi nhấc chân bước ra ngoài.
Trần công công đi vào trong điện, những cung nhân khác vẫn còn đứng đợi bên ngoài. Ông khom lưng đi đến bên cạnh Sở Úc: “Điện hạ, Lục hoàng tử hẹn ngài, chắc chắn không có ý tốt, ngài thật sự muốn đi sao?”
Sở Úc gấp cuốn sách trong tay lại, đứng dậy khỏi giường. Đôi giày dẫm xuống sàn, y khẽ cười một tiếng: “Đi chứ. Lục đệ đã mời, sao lại có thể không đi?”
“Lấy thêm một phần lễ vật đi.”
Khác với các hoàng tử khác, khi đến mười lăm, mười sáu tuổi đã được phong vương và dọn ra khỏi hoàng cung, chỉ duy có Lục hoàng tử Sở Tuy vẫn ở lại hoàng cung, thể hiện sự sủng ái của Bệ hạ. Trong triều không phải không có triều thần dâng thư nói việc này không hợp thể thống, nhưng Quân chủ chuyên quyền độc đoán, Hoàng đế vẫn bỏ ngoài tai. Triều thần nói Lục hoàng tử tuổi đã lớn, ở trong cung Quý phi không thích hợp, Hoàng đế liền sai người xây một cung điện riêng cho Lục hoàng tử ngay trong hoàng cung, đặt tên là Trường Khánh Cung, đối diện với Đông Cung. Thậm chí, lén lút có cung nhân còn ví von Thái tử là Đông Cung, còn Lục hoàng tử chính là Tây cung.
Sở Úc dẫn Trần công công đi đến Trường Khánh Cung.
“Thái tử điện hạ giá lâm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play