Tằng Tế Xuyên dám nói, suốt cả đời ông, chưa từng thấy nữ nhân nào dám lớn tiếng dọa dẫm ông trước mặt. Vậy mà người dám làm chuyện ấy lại là một tiểu cô nương chưa đến tuổi cập kê, thế mà còn gan dạ, ngông cuồng hơn cả đám con cháu nhà ông.
Người như thế, hoặc là tự phụ, hoặc là phản cốt, hoặc… thật sự có bản lĩnh.
Nàng dám nói, càng dám làm!
Tằng Tế Xuyên chăm chú nhìn Lăng Cửu Xuyên, trầm giọng hỏi: “Ngươi chỉ là một tiểu nha đầu, lại dám lớn tiếng đe dọa trước mặt hai vị đại nhân, không sợ rước họa vào thân sao?”
“Dĩ nhiên là sợ, vì vậy mới nói trước cho rõ ràng, mọi chuyện đều nên thương lượng trước. Nếu chẳng nói chẳng rằng đã động tay, há chẳng phải bất lợi cho cả hai bên sao?” Lăng Cửu Xuyên mỉm cười: “Làm ăn buôn bán, vẫn mong có thể hòa khí sinh tài.”
Lễ trước, binh sau — dù có vô giáo dưỡng hơn nữa, nàng cũng hiểu đạo lý này.
Tằng Tế Xuyên nói: “Nhưng ta lại chẳng thấy ngươi có chút sợ hãi nào, thậm chí còn chẳng thèm giả vờ. Chẳng hay thứ mà ngươi dựa vào là huyền môn, hay một thế lực huyền tộc nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT