Sau khi Lâm Thu uống hết bát canh gà, chị cả Lưu đẩy xe đưa hai đứa trẻ quay lại.
Tuy cân nặng của chúng đạt chuẩn, nhưng nhìn vẫn hơi gầy. Lâm Thu xoa tay, quyết tâm phải vỗ béo cho chúng tròn trịa mũm mĩm.
Ở bệnh viện hai ngày, Lâm Thu xuất viện về nhà.
Mọi thứ trong nhà đã chuẩn bị sẵn sàng. Hai đứa trẻ ngủ cùng phòng nhưng không chung giường với cha mẹ. Giường cũi đặt ngay cạnh giường lớn, tiện cho việc cho bú.
Trong thời gian ở cữ, ban ngày chị cả Lưu tới giúp một tay. Thực ra cũng không cần làm nhiều. Việc cho bú do Lâm Thu tự làm. Ba bữa cơm đều do Uông Trường Dực đảm nhận. Đây chính là lợi thế của việc sống trong khu tập thể gia đình, buổi trưa có thể tranh thủ chạy về nhà một lúc.
Hai đứa trẻ được cho uống đan dược từ trước nên cực kỳ dễ nuôi, gần như không quấy khóc. Chị cả Lưu cảm thán: “Hai đứa trẻ này thật biết thương người, nuôi nhàn hẳn.”
Việc chị cả Lưu làm nhiều nhất chính là giặt tã, có thể nói là công việc tốn sức nhất khi nuôi con ở thời đại này.
Ban đêm, việc chăm con hoàn toàn do Uông Trường Dực đảm nhiệm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT