Năm 66, Lâm Hà tốt nghiệp đại học, Lâm Thu sợ em bị nhiệt huyết làm mờ lý trí, quên mất lời dặn của mình, nên đã lôi em ra khỏi trường, để ở ký túc xá của mình một thời gian, trải chiếu ngủ đất tạm.
Ký túc xá của xưởng lớn có nhà trệt có sân, cũng có nhà lầu. Lâm Thu là công nhân độc thân, không được phân nhà lớn. Phòng cô là một căn hộ nhỏ trong dãy lầu, bên trong là phòng ngủ, bên ngoài là phòng khách kiêm phòng ăn. Tổng diện tích chưa tới ba mươi mét vuông, tuy nhỏ nhưng đủ chỗ trải chiếu ngủ.
Bình thường, ngoài phòng đặt một cái lò nhỏ, Lâm Thu chủ yếu dùng để đun nước. Từ khi Lâm Hà tới, cái lò đó còn kiêm thêm nhiệm vụ nấu ăn. Mỗi lần nấu nướng, Lâm Thu phải khiêng nó ra ngoài, nấu xong lại khiêng về.
Mãi đến tháng Mười, Lâm Hà mới chờ được tin phân công công việc, vội vã quay lại trường. Cuối cùng, cậu được phân đến Cục Lương thực huyện, cũng xem như một đơn vị không tồi.
Việc phân công của Lâm Hà thuộc loại nhanh. Nghe nói nhiều nơi rối loạn nghiêm trọng, đến cuối năm vẫn chưa phân xong.
Suy cho cùng, vẫn là do quê họ là vùng nhỏ, phong trào không quá sôi nổi. Ở Bắc Kinh, phong trào trong các trường học đến nỗi không chỉ viết khẩu hiệu lớn, mà còn có cả đánh chém vũ trang.
Cuối năm 66, Lâm Thu về quê ăn Tết. Lâm Giang không về, vợ anh mang thai, đi đường xa không tiện.
Lâm Hà bắt đầu bị nhị thúc và nhị thẩm giục lấy vợ. Tất nhiên, cũng không gấp gáp, chỉ là nhắc nhở cậu đã đi làm thì nên lập gia đình, lúc rảnh nên để tâm đến chuyện tìm người yêu.
“Giờ con làm ở thành phố, chuyện tìm người chúng ta cũng giúp không được. Cũng đâu thể kiếm một cô ở quê rồi bắt hai đứa sống cách xa nhau. Tự con tìm đi, đừng kéo dài quá là được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT