Trước lời của chị Đảng, cha mẹ Giang cũng không nghĩ nhiều. Họ biết không ít gia đình vì chuyện đi nông thôn mà nảy sinh mâu thuẫn.
Có nhà sợ con gái xuống nông thôn không an toàn, lẽ ra con gái phải đi lại bắt con trai đi thay. Có nhà trọng nam khinh nữ, lẽ ra con trai phải đi lại đẩy con gái đi. Chỉ rất ít trường hợp anh chị em thương nhau mà tranh nhau nhận phần khó.
Đa phần thì bất kể để ai đi, người phải đi đều có ý kiến. Vì chuyện đi nông thôn mà cha mẹ con cái trở mặt, anh chị em cãi nhau là chuyện thường. Bảo Ban phụ trách thanh niên trí thức là đơn vị bị ghét nhất, ai cũng gật đầu đồng ý.
Chị Đảng không chỉ mặt điểm tên ai phải đi, có lẽ là kinh nghiệm rút ra trong hai năm làm công tác vận động: nếu chị nói thẳng một người, sau đó nhà người ta đổi người thì khó xử, chi bằng giao chỉ tiêu, để gia đình tự thương lượng.
Nhưng theo cha Giang, cách làm này của chị Đảng đúng là hạ sách. Thực chất là nghĩ cho cha mẹ những người nắm quyền trong nhà để họ tiện bề sắp xếp. Còn với đứa vốn không đáng phải đi mà bị cha mẹ đổi thế thân, thì cách làm ấy khác nào ác mộng.
Gia đình tự đổi người sẽ có kết quả gì tốt? Chỉ khiến nhà cửa chia rẽ, phơi bày sự bất công của cha mẹ, để một số con cái oán hận, số khác thì dễ hóa thành “con bất hiếu”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT