An Nhiên vừa đi, trong nhà lại chỉ còn mình Lưu Tiểu Anh.
Cuối cùng bà cũng mở miệng nói được. Dù giọng khàn đặc, khô rát, Lưu Tiểu Anh vẫn thấy như mình sống lại.
Từ tối qua đến giờ, toàn thân bà như rơi vào một thế giới khép kín. Thế giới ấy không ai bước vào, còn bà thì không sao thoát ra. Tựa như bị nhốt suốt đêm trong một căn phòng đen kịt không kẽ hở, Lưu Tiểu Anh suýt nữa thì sụp đổ.
An Nhiên nói đúng, bà phải cố lên, phải nỗ lực, phải khiến cả nhà công nhận mình.
Loại tra tấn kép cả tinh thần lẫn thể xác này, bà không muốn nếm trải thêm lần nào nữa.
Nghĩ vậy, Lưu Tiểu Anh vội đứng dậy, tu một cốc nước lạnh, rồi rửa mặt bằng nước lạnh. Bà véo vào ấn đường, tự chích hai kim, bóp ra hai giọt máu.
Đó là một bài thuốc dân gian truyền miệng đã lâu: khi đầu óc mụ mị, choáng váng, không tỉnh táo, chích hai mũi cho ra chút máu thì đầu sẽ minh mẫn hơn. Còn hiệu quả đến đâu thì tuỳ người, ai dùng người ấy biết. Riêng Lưu Tiểu Anh thấy có tác dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play