“Mẹ sao lại sinh ra đứa con gái nhu nhược như con chứ? Nó nói ly hôn là con ly hôn ngay à? Con không biết về bàn với mẹ trước sao? Con bỏ đi rồi, cháu ngoại mẹ phải làm sao? Không được! Mẹ phải đi tìm nó nói chuyện.”
Kết quả cuối cùng của việc Lưu Tiểu Anh tìm đến Viên Huy, là bà tức giận hầm hầm đi, rồi lại tươi cười hớn hở trở về.
“Con à, thôi đi, nói đi nói lại vẫn là vì con không có bản lĩnh, ngay cả trái tim đàn ông cũng giữ không nổi. Cả đời này con cũng chỉ đến thế thôi. Chuyện của con với Viên Huy coi như bỏ qua đi. Hôm nay nó đã hứa với mẹ, sau này sẽ chăm sóc Tiểu Bảo thật tốt, mỗi tháng còn đưa cho mẹ và cha con một khoản tiền dưỡng già. Dù hai đứa ly hôn, nó vẫn là con rể của nhà mình, vẫn sẽ hiếu kính như trước.”
Thực ra, Viên Huy còn đưa nhiều hơn thế. Dù chỉ là giáo viên hợp đồng, lương không cao, nhưng cha mẹ anh ta đã nghỉ việc sớm mấy năm nay để làm ăn, thu nhập rất khá, nhà họ Viên chẳng hề thiếu tiền.
An Nhiên đối với cách làm này của mẹ đã hoàn toàn miễn dịch, chẳng hề ngạc nhiên.
Nói thì nghe như thể bà đi đòi công bằng cho con, đòi lời hứa vì đứa trẻ, nhưng thật chất chỉ là sang đó để lấy lợi ích.
Người nhà họ Viên chắc cũng đoán trước được, có lẽ còn bàn bạc sẵn cách đối phó, nếu không thì Lưu Tiểu Anh sao có thể trở về nhanh như vậy, chẳng cần mất thời gian đôi co.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT