Lưu Tiểu Anh bị tình huống bất ngờ làm nghẹn họng, một lúc sau mới phản ứng lại được.
Ngay sau đó, bà ta bùng nổ, đập bàn gào lên:
“Con dám nói mẹ như vậy hả? Mẹ là mẹ của con đấy! Con làm gì mà vô lễ thế? Con không biết kính trên nhường dưới à? Đi học để làm gì? Thầy cô dạy con toàn là đạo lý, đều bị chó ăn hết rồi sao?”
“Con đúng là độc ác! Con dám nói chị con đáng chết, đáng bị vứt bỏ? Mẹ phải đánh chết cái đứa mất dạy như con! Cút đi! Mẹ không có đứa con độc ác như thế!”
An Nhiên cười khẩy. Đấy, đúng kiểu tiêu chuẩn kép. Bà ta nói “so người với người thì người phải chết”, thì được, người khác nói lại thì không được.
Hoặc là bà ta có thể nói An Nhiên “đáng chết, đáng bị vứt”, nhưng An Nhiên mà nói An Hân thì lại không được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play