Bà Lý hét thêm vài câu, thấy ông Tôn vẫn không chịu ra tay giúp thì cũng dẹp luôn ý định tìm viện binh, dứt khoát một mình liều chết đối đầu với mẹ con Tôn Điềm Điềm.
Vừa đánh vừa không quên châm chọc ông Tôn: “Làm rùa rụt cổ bao nhiêu năm như vậy rồi mà còn ngồi yên được à? Ông còn là đàn ông không vậy?”
Bà đúng là có phần hóa điên rồi. Bao nhiêu công sức đổ ra, chẳng những không cứu được con gái, mà bản thân lại phải tha hương cầu thực, giờ còn bị hai đứa đàn bà kia đánh tới tấp! Bà không nuốt trôi cục tức này!
Càng đánh bà Lý càng sung, một đánh hai mà vẫn áp đảo hoàn toàn.
Bà Triệu vội hét lên: “Lão Tôn, lão Tôn à, ông mau tới giúp đi, ông nỡ lòng nào nhìn chúng tôi bị đánh sao? Tôi sống với ông hơn hai mươi năm rồi, Tiểu Điềm cũng là đứa con gái ông nuôi mười mấy năm đấy!”
Người nhà họ Thiệu im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT