Tiếp theo, mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi.
Thiệu Viễn và Thiệu Bắc chẳng cần làm gì, mọi việc đều do Thiệu Đình đứng ra lo liệu.
Thời điểm này, thủ tục nhận nuôi còn chưa khắt khe như sau này. Hơn nữa, Thiệu Viễn lại là quân nhân có công trạng, nên rất nhanh chóng, hộ khẩu của Thiệu Bắc đã được chuyển về chung với ông bà cụ và Thiệu Viễn.
Mọi thủ tục được xử lý nhanh hơn người bình thường, nhưng hoàn toàn không phạm luật. Thiệu Viễn là người đủ điều kiện pháp lý để nhận con nuôi. Quy định sau này như “đàn ông chưa kết hôn nhận con gái nuôi phải lớn hơn con ít nhất 40 tuổi” hiện tại vẫn chưa tồn tại.
Nhà họ Thiệu có ba sổ hộ khẩu, Thiệu Đình và Thiệu Dương đã lập gia đình nên đã tách ra sống riêng. Chỉ còn Thiệu Viễn chưa lập gia đình, vẫn sống cùng cha mẹ trong nhà chính.
Người xưa có câu: “Con út, cháu đích tôn là sinh mệnh của bà.” Nói thế hoàn toàn đúng với bà cụ họ Thiệu. Mà thật ra cũng đúng với cả ông cụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT