Lý Yến Phi lại liếc nhìn Thiệu Bắc, thấy cô như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, ngồi bên cạnh ông cụ, vừa nói vừa cười với mọi người trên bàn. Từ một vùng núi heo hút đến tận thủ đô, vậy mà cô lại càng trở nên hoạt bát, cởi mở, tràn đầy sức sống.
Thiệu Liên Thành hỏi cô: “Sang năm con học lớp mấy?”
Thiệu Bắc đáp: “Mùa hè con vừa tốt nghiệp tiểu học, nhưng đã nghỉ học rồi. Nếu đi học thì chắc giờ con học lớp sáu.”
Thiệu Cảnh Thành nói: “Vậy thì vừa khéo, trường bọn anh cũng có cấp hai. Anh đang học lớp mười một, trước đó cũng học ở cấp hai trường này rồi lên thẳng. Đến lúc đó, anh đưa em đi học cùng, khỏi sợ bị ai bắt nạt.”
Mọi người đều rất vui vẻ, chỉ có cô là mang đầy tâm trạng lo lắng, sợ hãi. Cảm xúc này chẳng biết bắt nguồn từ đâu mà lại khiến Lý Yến Phi bốc hỏa lần nữa. Nếu không phải vì Thiệu Bắc bịa chuyện, cô căn bản sẽ không phải chịu đựng tất cả những thứ này.
Quả nhiên không phải con ruột, chẳng bao giờ biết nghĩ cho mẹ, chẳng hiểu lòng nhau, nuôi thế nào cũng không biết ơn  đúng là một con sói mắt trắng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play