Chuyện của Phó Diễn và Bảo Châu, ông và Văn Quyên coi như ngầm đồng ý rồi. Chủ yếu là vì Phó Diễn làm quá tốt, đến cả bậc cha mẹ như họ cũng không thể bắt bẻ được điều gì. Hơn nữa, cậu ấy làm việc rất biết chừng mực, chưa từng để Bảo Châu bị dính chút lời ra tiếng vào nào.
Quan trọng nhất là thái độ của Bảo Châu, rõ ràng là cô cũng đồng ý rồi.
Chỉ là hai đứa vẫn chưa chịu nói thẳng, vậy thì họ càng vui vẻ giả vờ không biết. Dù sao theo quan sát của ông, Bảo Châu không đời nào chịu thiệt.
Nếu nói Phó Diễn có khuyết điểm gì, thì chắc chỉ có cặp cha mẹ hồ đồ kia của cậu ấy là một điểm trừ. Mà giờ thì tốt rồi, cả hai người đó đều không còn nữa.
Hề hề. Con gái mình lấy chồng xong, trên không phải hầu hạ cha mẹ chồng, dưới không cần giữ quan hệ với chị em dâu. Cũng chẳng khác gì ở nhà.
Trong lòng thì vui mừng phơi phới, ngoài miệng vẫn cố làm ra vẻ thở dài, nói: “Nói thế thì có vẻ hơi vô tình, nhưng hai người đó qua đời cũng coi như được giải thoát, sống cũng chỉ là chịu tội mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play