Hai vai gù xuống, bà Điền lặng lẽ ra khỏi cửa. Bà chẳng còn muốn nói lời nào. Sáu mươi tuổi đầu, vẫn phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi. Cùng là phụ nữ lớn tuổi trong thôn, người ta đã sớm an nhàn ở nhà giúp đỡ việc vặt, còn bà thì sao? Việc nhà phải làm, ra đồng cũng không tránh khỏi, giờ lại còn phải lo cho đứa con chẳng khiến người ta yên lòng này.
Cả đời bà rốt cuộc là vì cái gì chứ?
Chờ bà ra khỏi cửa, Phương Minh Nguyệt mới trầm ngâm suy nghĩ. Rõ ràng cô đã trọng sinh rồi, sao lại đột nhiên quên hết ký ức kiếp trước, suýt nữa còn gả bừa bản thân đi. Nếu thế thì việc cô trọng sinh còn có ý nghĩa gì?
Liệu cô có quên thêm lần nữa không?
Nghĩ đến đây, cô lấy ra một quyển sổ, viết vào đó một dòng: “Gả cho Dương Ái Quân.”
Dù có mất trí nhớ, thấy được dòng này, chắc cũng nhắc nhở được bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT