Phó Diễn vừa dọn ra ở riêng không lâu thì nạn đói lớn bắt đầu. Nhà nào cũng sống khổ sở, ngay cả người nhà họ Phó cũng không giúp được gì nhiều cho cậu.
Cậu có thể sống sót đến giờ, đúng là không dễ dàng gì. Hai anh em Phương Học Võ và Phương Học Lễ làm hàng xóm, cũng thường giúp đỡ chút ít. Nhưng cũng chỉ là một miếng bánh bắp nhỏ, nửa bát cháo loãng hay chút canh rau dại.
Qua được ba năm đói kém, cuộc sống khá hơn, Phó Diễn cũng lên mười một. Đại đội trưởng giúp cậu xin đi học miễn phí. Trước khi đến trường và sau giờ học, cậu đều phải ra đồng làm việc, đến khi học xong tiểu học thì nghỉ hẳn, trở thành một lao động chính thức nhận đủ công điểm.
Mẹ cậu, sau ba năm đói kém, đã tái giá và rời khỏi thôn Thượng Tư. Dù chồng vẫn còn sống, nhưng chẳng biết bao giờ mới về.
Giờ là thời đại mới, người trong họ Phó cũng không thể giữ bà ta lại.
Sau khi Bạch Hoè Hoa đi, đại đội trưởng định để Phó Diễn dọn về nhà cũ của họ Phó. Dù gì cái viện đó cũng còn đàng hoàng hơn cái nhà đổ nát hiện tại nhiều.
Nhưng Phó Diễn từ chối. Nhà họ Phó chỉ toàn ký ức đau khổ, chẳng có gì đẹp đẽ để lưu luyến, sao bằng được căn nhà nhỏ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT