Sáng hôm sau, cả nhà đều dậy muộn.
Bảo Châu chưa kịp rửa mặt, đầu tóc bù xù, vội vàng chạy ra ruộng tìm Phương Gia Vượng xin phép nghỉ giúp cha mẹ. Cô nói:
“Cha em nửa đêm qua mới tỉnh lại, em với mẹ không dám ngủ, cứ thức canh suốt. Bây giờ không chỉ cha em bệnh mà mẹ em cũng kiệt sức đổ bệnh rồi. Tiểu đội trưởng, hôm nay cả nhà em xin nghỉ một ngày.”
Phương Gia Vượng không nói gì, chỉ gãi đầu, rồi gật đầu đồng ý.
Dù sao hôm qua đại đội trưởng cũng đích thân kiểm tra, chú Học Lễ đúng là ngất thật. Còn thím0 chăm sóc cả đêm mà đổ bệnh thì cũng có thể hiểu được. Dù không bệnh thì trong nhà cũng cần có người ở lại chăm sóc. Còn Bảo Châu, đừng thấy lớn xác mà tưởng giỏi giang, thật ra chẳng giúp được gì.
Nghĩ vậy, Phương Gia Vượng nghiêm giọng nói với Bảo Châu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT