La Tiểu Phương nói: “Nhà mình làm gì còn nhiều tiền như vậy? Chị cả mày lấy chồng, tụi tao cũng chỉ sắm cho ít đồ cưới, cho 200 làm của hồi môn, Xuân Mai cưới chồng cũng y chang.”
“Dừng! Hai người đừng hòng lừa con. Bề ngoài thì nói cho chị ấy 200, sau lưng lại lén đưa thêm 500, chuyện như thế hai người làm ra được lắm.”
La Tiểu Phương gắt gỏng: “Tao nói bao nhiêu lần rồi, tao không có. Đúng là chỉ đưa 200 thôi, con Ba nó nói linh tinh! Không chừng là bị nó lấy mất rồi ấy chứ!”
“Dù sao thì chị Ba cũng không có ở đây, mẹ muốn nói sao mà chẳng được. Nhưng cho dù mẹ chỉ đưa chị ấy 200, thì còn 700 mua việc thì tính sao?”
“Chị cả mày cũng không mua việc, con Ba cũng không có mua. Mày giờ chưa phải xuống nông thôn, có thể từ từ tìm việc, đâu nhất thiết phải mua chứ.”
Kỷ Thu Cúc cũng biết trong nhà giờ thật sự chẳng còn bao nhiêu tiền nữa, nên đổi giọng: “Vậy thì đưa con tiền sắm đồ cưới và tiền hồi môn trước đi. Kẻo đến lúc hai người dồn hết cho Xuân Mai rồi, con chẳng còn đồng nào.”
Khoản đó cộng lại chắc cũng tầm gần bốn trăm đồng. Nếu đưa cô số tiền này thì trong nhà cũng chẳng còn dư đồng nào để tiêu cho Kỷ Xuân Mai nữa. Trừ khi họ đi vay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT