Rời khỏi nhà họ Trương, thầy Cố liền hỏi:
“Dì Trương có nhắc tới mẹ anh và ông ngoại anh không?”
Trần Đoan Đoan cười vui vẻ:
“Có nhắc chứ. Thật ra em vẫn luôn thắc mắc, nhà mình lâu như thế không có ai ở, lẽ ra cỏ dại phải mọc đầy, mạng nhện giăng kín rồi chứ, vậy mà lại chẳng hề hoang tàn chút nào. Chắc là vẫn có người quét dọn thường xuyên đúng không?”
“Ừ. Là ông ngoại cử người đến dọn cách vài ngày một lần. Ông cũng thỉnh thoảng tự đến xem. Trước khi anh về, anh có viết thư cho ông, nói em sắp thi, bảo ông đừng tới, sợ làm phiền em. Nếu không có lá thư đó, chắc em đã gặp ông từ lâu rồi. Sau khi về, anh cũng đích thân đến thăm ông, không thì lá thư kia cũng chẳng giữ được ông lâu như vậy. Ngày mai anh đưa em đi gặp ông nhé.”
Tất nhiên là không cần chờ đến mai. Khi họ về đến nhà thì ông cụ Cao đã có mặt ở đó rồi.
Vừa thấy Cố Chi Châu, ông đã trừng mắt giận dữ lên tiếng trước:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play