Trước Tết, đội sản xuất chia lương thực, chia tiền, đa phần các hộ gia đình đều bán luôn con heo đã nuôi cả năm.
Nhà họ Cận có hai con heo, bán một con, giết một con. Ngưu Thục Phân làm rất nhiều thịt muối, xúc xích, gửi một ít cho Cận Mỹ Vân, lại bảo Hạ Triều Dương gửi một ít về nhà.
Hạ Triều Dương không muốn nhận. Cậu thật lòng cảm thấy mình đã gây thêm phiền phức cho cả nhà bà Ngưu. Cậu tuy có tiền có phiếu, nhưng thời buổi này, có tiền có phiếu cũng chưa chắc sống được cuộc đời thoải mái.
Ngưu Thục Phân khuyên: “Cháu ở bên ngoài một mình, người nhà chắc chắn lo lắng. Họ gửi nhiều tiền phiếu như vậy, là muốn cháu sống tốt hơn. Cháu nên gửi chút đồ về, để họ biết cháu vẫn sống ổn, như vậy người nhà mới yên tâm. Đồ không cần nhiều, quan trọng là tấm lòng.”
Hạ Triều Dương là đứa trẻ ngoan, thấy bà nói có lý, liền nghe lời gửi một ít đồ về nhà.
Người nhà họ Hạ rất vui, cảm thấy xuống nông thôn đúng là rèn luyện được người, bây giờ chẳng phải đã biết suy nghĩ rồi sao? Thế là lại gửi thêm nhiều tiền phiếu hơn cho cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT