Sau câu nói đó, cả hành lang chìm vào im lặng.
Giản Thượng Ôn còn chưa kịp hoàn hồn vì câu nói bất ngờ kia, đã thấy một bóng người cao lớn xẹt qua. Rồi "xoẹt" một cái, chàng trai kia đã bị túm cổ áo lôi đến, treo lưng dựa lên tường. Giọng điệu Phỉ Thành đầy khí thế, có thể xem được cậu ta rất tức giận: "Cậu nói cái gì đấy hả?!"
Bị "treo" lên tường thế mà anh chàng tóc vàng kia chẳng hề tức giận, chỉ giơ hai tay lên, ra vẻ vô tội: "Tôi có nói gì đâu? Chẳng qua nói ra cái điều ai cũng biết thôi mà."
Phỉ Thành tức đến nổ đom đóm mắt. Cậu ta chưa bao giờ xem Giản Thượng Ôn là thế thân! Cái loại vu khống này sao cậu ta có thể nhịn? Mắt thấy sắp sửa động thủ, thì có người từ phía sau kéo cậu ta lại. Lực đạo không mạnh, nhưng lại rất rõ ràng.
Bàn tay trắng nõn, thon dài của Giản Thượng Ôn đặt lên cánh tay rắn chắc của Phỉ Thành, nhẹ nhàng nói: "Tiểu Phỉ, đừng động tay với cậu ta."
Phỉ Thành tức tối: "Nhưng mà cậu ta..."
"Các cậu sắp thi đấu rồi." Giản Thượng Ôn nói: "Cậu mà ra tay với đối thủ ngay trước trận đấu, chuyện này ầm ĩ lên thì ảnh hưởng rất lớn. Fan hâm mộ của cậu lặn lội đường xa đến xem, nếu không được xem thi đấu thì sẽ thất vọng lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play