Giản Thượng Ôn nói: "Thế thì ngại quá..."
Phó Cẩn Thành cất rìu nói: "Đã là lòng tốt của người ta, thì cứ nhận đi."
Giản Thượng Ôn nhìn ra, cậu ấm này tuy nói là biết nấu ăn, nhưng cái biết nấu ăn của anh ta, chắc chắn là đầu bếp trong trang viên đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu, thậm chí cả nồi niêu xoong chảo đã rửa sạch, chỉ cần cho thêm gia vị vào là được, nhưng bữa tối cần phải tự chẻ củi, tự tay làm tất cả công đoạn như thế này chắc chắn không phải là thứ mà cậu ấm như Phó Cẩn Thành có thể làm được.
Tuy nhiên, Giản Thượng Ôn cũng lười vạch trần anh ta, cậu chỉ mỉm cười nói: "Vậy cũng được."
Ông cụ phía sau bà cụ cũng đi ra, ông cụ trông có vẻ hơi lớn tuổi, tóc bạc trắng, nhưng vẫn rất hiền từ, ông nói: "Vợ tôi rất thích nấu ăn, vườn rau phía sau đều là do bà ấy trồng đấy!"
Bà cụ liền cười nói: "Tôi thích nấu ăn, ông cũng phải thích ăn mới được."
"Sao lại không thích ăn được chứ!" Ông cụ chậm rãi nói: "Cả đời cũng không chán được đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT