Tiểu Dương bê thêm vài đĩa thức ăn từ trong bếp ra, nhiệt tình nói: "Mọi người cứ tự nhiên nhé, cơm cũng đã hấp xong rồi, cần gì cứ nói nhé!"
Không bao lâu, bàn ăn đã đầy ắp thức ăn, nóng hổi thơm phức.
Giản Thượng Ôn cười nói với Tiểu Dương: "Cậu lại đây ăn cùng đi, đã nói là mời cậu rồi mà."
Tiểu Dương vội xua tay: "Không cần, không cần đâu. Tôi chưa đói, với lại mọi người ăn cơm nói chuyện cũng vui mà, tôi không làm phiền đâu, mọi người cứ ăn thoải mái nhé! Ở bếp còn mấy món nữa, tôi vào phụ giúp."
Thật ra còn một lý do nữa là, mấy người đàn ông trên bàn ăn này khí chất quá mạnh mẽ, đáng sợ quá. Kỳ lạ là, rõ ràng không ai tỏ vẻ khó chịu với cậu ta, thậm chí còn rất hòa nhã, nhưng không khí cứ khiến người ta lạnh sống lưng, chỉ đứng đó thôi mà mồ hôi đã túa ra, không chịu nổi.
Những người này thật sự chí là bán trái cây thôi sao?
Sao lại có cảm giác... khó gần đến vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT