Giản Thượng Ôn nghe tiếng gầm gừ từ đầu dây bên kia, cả người hơi sững sờ. Cậu bật cười nhìn sang Kỳ Ngôn, thấy sắc mặt đối phương có chút khó coi liền khẽ mỉm cười.
Cứ như hai con chó sói đang gầm gừ qua điện thoại vậy.
Nhưng cậu không muốn chứng kiến cảnh hai người cãi nhau lúc này.
Thế nên, Giản Thượng Ôn nói: "Không có trai lạ nào đâu, là Kỳ Ngôn." Phỉ Thành ngẩn người, cậu ta hỏi: "Sao Kỳ lão sư lại ở cùng anh?"
Trong lòng Phỉ Thành, Giản Thượng Ôn có thể có quan hệ gì với Kỳ Ngôn chứ? Hai người này bình thường có giao thiệp gì đâu? Kể cả ở trong chương trình cũng chẳng thấy nói chuyện với nhau mấy.
Giản Thượng Ôn liếc nhìn Kỳ Ngôn, cười nói: "Tình cờ gặp thôi."
Nụ cười này trong mắt Kỳ Ngôn có chút chói mắt, nhưng anh ta không thể phản bác cũng không thể ngăn cản. Trước kia khi còn ở bên Giản Thượng Ôn, anh ta rất hay ghen, như một con thú hoang bảo vệ báu vật của mình, ai đến gần cũng muốn xua đuổi. Điều này không tốt, nhưng anh ta hoàn toàn không thể kiểm soát được sự tự ti trong xương cốt. Giản Thượng Ôn thật sự quá tốt, tốt đến mức anh ta hoàn toàn không kiềm chế được nỗi sợ hãi sẽ mất đi cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play