Đoàn người đặt chân lên đảo cũng đã quá trưa. Sau khi chào hỏi hàng xóm láng giềng, cả đám lũ lượt kéo nhau về căn nhà tạm bợ để chuẩn bị bữa trưa. Chương trình chỉ vỏn vẹn cho mỗi người 200 tệ tiền sinh hoạt, muốn ăn gì thì phải bàn bạc kỹ lưỡng. Bữa cháo hải sản hôm qua đã ngốn kha khá tiền, giờ trong túi mọi người chỉ còn lác đác vài đồng.
May thay, tổ chương trình cuối cùng cũng động lòng trắc ẩn.
Phó đạo diễn lên tiếng: "Mọi người có thể đến chợ hải sản ở trung tâm đảo để phụ giúp ngư dân. Sau khi xong việc, các bạn sẽ được đổi lấy thức ăn và tiền công."
Tin này chẳng khác nào mưa rào giữa sa mạc đối với dàn khách mời. Thế là cả đám hăm hở lên đường tiến thẳng đến chợ hải sản. Giản Thượng Ôn thong thả bước phía sau, ánh nắng chiều tà nhuộm vàng vai áo.
Ông lão chủ nhà đứng ở cửa, giọng nói trìu mến: "Đi thong thả nhé, các cháu."
Giản Thượng Ôn ngoái đầu nhìn lại, ánh mặt trời kéo dài bóng hai người trên mặt đất. Cậu cụp mắt, hàng mi dài rợp bóng xuống gò má, khẽ mỉm cười dưới ánh nhìn trìu mến của ông lão: "Tạm biệt ông ạ."
Bãi biển ngập tràn nắng vàng rực rỡ, gió biển thổi nhè nhẹ xua tan cái nóng oi bức của mùa hè.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play