Thật ra, lúc nghe Ôn Cẩm nói thế, Giản Thượng Ôn đã hơi bất ngờ.
Nhưng mà, có câu "người tính không bằng trời tính", kế hoạch ban đầu có thay đổi thì kế hoạch khác tự khắc sẽ xuất hiện. Thế là cậu vui vẻ để Ôn Cẩm tiếp tục hiểu lầm.
Đôi mắt phượng của Giản Thượng Ôn thoáng chút ngạc nhiên, cậu cố ý tỏ vẻ khó hiểu hỏi: "Anh Lương... anh ấy đã cầu hôn cậu rồi sao?"
Ôn Cẩm vội vàng gật đầu, cắn chặt môi. Thật ra cậu ta không định nói đâu, nhưng giờ ngoài Giản Thượng Ôn ra, cậu ta chẳng còn ai để trút bầu tâm sự, thế là tuôn ra một tràng: "Em và anh Lương có hôn ước từ nhỏ. Hồi bé em bị bệnh nặng, hôn mê bất tỉnh, sau đó anh Lương đến thăm, em mới tỉnh lại. Mẹ em mới bảo em với anh Lương có duyên phận, thế là hai nhà bấm tay hứa hôn luôn."
"Ra là vậy." Giản Thượng Ôn nhớ lại một số chuyện cũ, nụ cười trên môi nhạt đi: "Vậy bây giờ hôn ước này vẫn còn hiệu lực sao?"
Ôn Cẩm chìm đắm trong thế giới của riêng mình, không để ý đến sắc mặt của Giản Thượng Ôn, chỉ nói: "Bố mẹ em đều mong em và anh Lương thành đôi, vì nhà em với nhà anh ấy môn đăng hộ đối. Thực ra anh Lương cũng tốt với em lắm... nhưng mà... em vẫn luôn coi anh ấy là anh trai, đó không phải là tình yêu, anh Thượng Ôn hiểu không?"
Giản Thượng Ôn thầm nghĩ, tôi có hiểu hay không cũng không quan trọng, nhưng mà Lương Thâm với Phó Cẩn Thành chắc chắn không hiểu đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play