Bởi vì các nhóm xuất phát theo từng đợt, nên khoảng cách giữa nhóm trước và nhóm sau khá xa nhau.
Ban đầu, Kỳ Ngôn và Ôn Cẩm cùng một nhóm. Nhưng đến trưa, vì Kỳ Ngôn phải quay một đoạn quảng cáo nên xuất phát muộn hơn một chút. Khi anh ta vội vàng chạy đến nơi, thì nghe thấy nhân viên thông báo nhóm đi trước đã xảy ra chút "trục trặc" nho nhỏ. Nghe đâu nhóm của Giản Thượng Ôn và Phó Cẩn Thành đã đụng độ phải rắn, hình như còn có người bị thương.
Nhân viên kia thề sống thề chết rằng chưa bao giờ thấy Kỳ Ngôn lộ ra vẻ mặt gấp gáp đến vậy. Chưa kịp dứt lời, Kỳ Ngôn đã như một cơn gió, lao vun vút về phía trước.
Khi đến nơi, khung cảnh trước mắt khiến Kỳ Ngôn không khỏi nhíu mày.
Nhưng ngay lập tức, ánh mắt anh ta đã bị thu hút bởi bóng hình mảnh khảnh đang ngồi trên tảng đá. Ánh nắng chiều tà xuyên qua kẽ lá, chiếu rọi lên người Giản Thượng Ôn một vầng hào quang ấm áp. Chiếc áo sơ mi trắng tinh khôi càng tôn lên vóc dáng mảnh mai của chàng trai. Gương mặt trắng nõn nà hơi cúi gằm xuống, toát lên vẻ mong manh đáng yêu.
Thấy Kỳ Ngôn, Giản Thượng Ôn cố gắng đứng dậy, nhưng có vẻ như chân cậu đang bị thương, không thể di chuyển bình thường được. Kỳ Ngôn vội vàng chạy đến, giọng nói hơi run rẩy: "Em... em không sao chứ? Gặp rắn thật à?"
Giản Thượng Ôn ngước nhìn Kỳ Ngôn, vì chạy bộ một đoạn đường dài nên trên trán lấm tấm mồ hôi. Là một idol, chắc chắn anh ta rất chú ý hình tượng của bản thân, thế mà giờ phút này lại chẳng để tâm đền chút nào. Kỳ Ngôn ngồi bệt xuống trước mặt cậu, nói chuyện cũng có chút lắp bắp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play