Lương Thâm cao lớn ép sát người vào tường, khí chất áp bức tỏa ra khiến người khác không khỏi run rẩy. Chiếc áo sơ mi lịch lãm thường ngày đã bị cởi bỏ, anh chỉ tùy ý quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, để lộ lồng ngực rắn chắc còn đọng lại vài giọt nước, những vết sẹo cũ chẳng chịt trên đó càng làm tăng thêm vẻ hoang dại, nguy hiểm.
Cổ tay bị siết chặt đến phát đau, Giản Thượng Ôn rốt cuộc nhịn không được mà thở hắt ra, giọng điệu có chút oán trách: "Nhẹ chút, đây là tay tôi, không phải đồ chơi."
Lương Thâm nhìn xuống cổ tay cậu, đôi mắt sau cặp kính gọng vàng khẽ nheo lại, giọng nói ôn nhu đến lạ thường: "Chiều nay tôi đã thấy rồi, cổ tay bầm tím thế này, tên đàn ông nào làm, nói cho tôi biết, tôi thay em dạy dỗ hắn ta."
Người không hiểu Lương Thâm, e rằng sẽ bị dáng vẻ dịu dàng này lừa gạt.
Nhưng Giản Thượng Ôn biết rõ, chỉ cần cậu dám thừa nhận, Lương Thâm nhất định sẽ không để kẻ đó sống yên ổn.
Cậu nhìn vào đôi mắt nguy hiểm của Lương Thâm, biết rõ đây không phải lúc chọc giận anh, bèn thản nhiên nói: "Không có ai, tự đụng trúng thôi."
Lương Thâm cúi đầu nhìn cổ tay cậu, bất chợt cúi người xuống. Gương mặt tuấn tú áp sát, hơi thở ấm áp phả vào vùng da bầm tím. Ngẩng đầu lên, anh khẽ cười: "Thuốc mỡ Tinh Thần Thảo, thứ tốt đấy, một lọ đủ cho kẻ nghèo hèn như em mua nhà ở khu ngoại thành rồi. Là tên đàn ông nào thương em đến vậy?"
Nụ cười dịu dàng là thế, nhưng hàm răng trắng muốt lộ ra lại sắc bén như lưỡi rắn độc.
Giản Thượng Ôn bình tĩnh đáp: "Tự tôi đi xin tổ chương trình."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT