Dù rất rất nhiều năm sau, Thẩm Nghị vẫn không quên được cảnh tượng này. Dưới màn mưa pháo hoa rực rỡ, người đứng trên đài cao quay đầu nhìn anh, pháo hoa thắp sáng cả bầu trời đêm sau lưng cậu. Khoảnh khắc ấy, màn đêm đặc quánh, buồn tẻ cũng trở nên rực rỡ hơn. Anh cảm thấy thế giới tẻ nhạt của mình dường như cũng được điểm tô thêm một sắc màu tươi sáng, rực rỡ như một đóa hoa.
Thẩm Nghị khẽ nhếch môi cười, gió đêm thổi qua mái tóc anh. Anh nghiêng đầu, nói: "Đi thôi."
Rời khỏi trang viên nhà họ Lương.
Những người hầu xung quanh thỉnh thoảng liếc nhìn với ánh mắt tò mò, nhưng Giản Thượng Ôn chẳng hề để tâm. Cậu không quan tâm, còn Thẩm Nghị, người luôn làm theo ý mình thì càng không bận tâm.
Chiếc xe sang trọng đỗ bên ngoài, thậm chí còn không vào bãi đậu xe, có thể thấy quyết định đến đây của anh thật sự rất đột ngột, cứ như vứt đâu thì đỗ đó, tùy hứng và phóng khoáng.
Giản Thượng Ôn ngồi vào ghế phụ, vừa cài dây an toàn vừa hỏi: "Hôm nay đạo diễn Thẩm hứng chí đến tham gia kiểu tiệc tùng này à?"
Thẩm Nghị vừa khởi động xe vừa nói: "Mới mua được mẻ nguyên liệu làm cơm lươn ngon, định rử hàng xóm cùng thưởng thức, nhưng không thấy người ở nhà, nên mới tiện đường ghé qua xem náo nhiệt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT