6.

Có phải tác giả của tiểu thuyết “Ba dượng" đã quá tàn nhẫn với người chồng làm công cụ không?


Là người đã thuộc lòng tình tiết, đương nhiên tôi biết đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì.


Lẽ nào tôi phải khoanh tay đứng nhìn bọn họ ve vãn trước mặt tôi sao?


Nhớ lại cảnh trong tiểu thuyết khi hai nhân vật chính ngỏm dậy, vươn cổ hôn nhau ngay trên đầu người chồng đang ngủ say, lồng ngực tôi bỗng thấy nghẹn ứ.


Vương Tinh Dã vòng tay ôm lấy tôi, cái mũi chó của cậu ta cọ vào cổ tôi: “Chu Cường, sao chú thở gấp thế? Người chú nóng quá, tôi cũng thấy nóng ran. Chú cho tôi ăn gì vậy?"


“Nước nóng."


Giang Đình lạnh lùng đáp xong lại dịu dàng dỗ dành tôi:

 “Chồng ơi, anh ngủ phía ngoài nhé?"


“Được thôi."


Vương Tinh Dã mới hai mươi tuổi đầu, thân thể cường tráng lại có tứ chi dài nhẳng, cứ như con bạch tuộc tám xúc tu quấn chặt lấy tôi.


Ngủ cạnh cậu ta nóng quá, tôi vội lăn ra mép giường. Chủ yếu là để chừa không gian rộng hơn cho họ.


Giang Đình bước qua người tôi nằm xuống giữa, vô cớ hừ lạnh một tiếng: “Tốt nhất anh đừng cựa quậy nhiều đêm nay."


Hả?


Bình thường tôi ngủ rất im, lẽ nào Giang Đình không biết tính tôi sao?


Tôi buồn bã cuộn tròn trong chăn, thu chân thu tay lại.

Sợ nửa đêm bị họ “đánh thức“, bèn vội vàng uống thuốc ngủ.


Vương Tinh Dã thò đầu từ chăn ra: “Chu Cường, chú ăn gì đấy? Cho tôi viên nữa."


“Thuốc ngủ, muốn ăn gì thì tự thêm đi."


Vương Tinh Dã im bặt.


Sao cậu ta dám uống thuốc ngủ để bỏ lỡ cơ hội tôi nhường chỗ chứ?


Tôi còn đeo nút tai trước mặt bọn họ.


Trước khi ngủ, tôi cố ý liếc nhìn hai bóng người đang quấn quýt dưới chăn.


“Thuốc ngủ này hiệu nghiệm lắm. Tôi ngủ một giấc tới sáng, sấm đánh hay mổ lợn cũng không tỉnh đâu."


Đêm đó, chuyện gì xảy ra tôi thực sự không nghe thấy gì.


Giờ tôi mới hiểu, việc hóa thân thành người chồng ngủ say chính là lòng từ bi của tác giả dành cho nhân vật công cụ trong tiểu thuyết “Ba dượng".


Nhưng bọn họ quá đáng thật!


Sáng hôm sau, tôi sờ môi mình trầm tư hồi lâu.


Môi tôi sưng vếu, còn trầy xước nữa.

Không lẽ... đây là do ngã từ giường xuống đất?


Tôi vừa tức giận vừa tủi thân.


Bọn họ không những xem tôi như ông chồng ngủ say thật, mà còn đá bay tôi khỏi giường nữa!

7.

Vì thế, đêm thứ hai, trước khi tắt đèn đi ngủ, tôi cố ý lăn ra sát mép giường để chừa không gian rộng hơn cho họ.


“Này, tối qua hai người hơi... dữ dội đấy.” Tôi ho giả, xoa xoa đôi môi sưng đỏ để ám chỉ. Đừng đá tôi nữa!


Giang Đình và Vương Tinh Dã quả nhiên mặt biến sắc, im bặt như hến. Tôi hài lòng gật gù.


“Tối nay nhớ nhẹ tay hơn nhé."


Nói xong, tôi yên tâm đặt lưng xuống. Đêm nay thật yên tĩnh. Nhưng chính vì thế mà tôi lại tỉnh giấc.


Bởi nửa đêm, tôi bị một vật cứng đơ cấn cho tỉnh. Mơ màng nghĩ bụng: Cái gì thế này? Đáng ra cái thứ này của Vương Tinh Dã phải chọc vào vợ tôi chứ?


Trời tối quá, nhầm chỗ rồi sao?


Không đúng, người nằm cạnh tôi đâu phải ai xa lạ, chính là vợ tôi Giang Đình mà?


Tôi khẽ khàng xoay người, hé mắt nhìn qua kẽ mi.
Suýt ngất xỉu tại chỗ.


Ơ, người đang “chọc” tôi là... Giang Đình? Tôi đang mơ chăng?


Nhắm mắt mở mắt mấy lần, trước mặt vẫn là gương mặt nghiêng nước nghiêng thành của vợ. Người đẹp nằm nghiêng hướng về phía tôi, tay choàng lên eo tôi.


Không ổn, thực sự không ổn chút nào.


Run rẩy đưa tay, tôi lén luồn vào trong áo ngủ của Giang Đình.


Suốt một năm chung giường, tôi luôn là người chồng mẫu mực, chưa từng táy máy. Với tôi, Giang Đình là vợ tương lai của người khác, một tồn tại thiêng liêng không thể xúc phạm. 


Nhưng dưới lớp vải lụa là cơ bụng sáu múi săn chắc, đường gân guốc nổi lên từng lớp. Sao “vợ tôi“ sao lại có vòng eo thon gọn tám múi như tượng tạ thế này?!

8.

“Vợ tôi", Giang Đình, là đàn ông. Người ta có ngực rộng, cơ bụng tám múi eo thon như lưng chó săn, là một người đàn ông chính hiệu.


Kết hôn đã một năm mà tôi không hề hay biết. Cơn giận vì bị lừa dối và che giấu đang bùng lên dữ dội thì tôi chợt nghĩ đến Vương Tinh Dã.


Thằng nhóc này chắc chắn biết rõ mà! Hai người họ không chỉ ở trong bếp, tối qua còn... ngay bên cạnh tôi...


Vương Tinh Dã không có lý do gì để không biết chuyện.


Vợ là đàn ông thì sao?


Tôi yêu chính con người Giang Đình, nhưng Giang Đình quá đáng thật. 


Giấu tôi kỹ như vậy nhưng lại sẵn sàng nói cho Vương Tinh Dã biết.


Giang Đình, đồ hai mặt!


Nỗi buồn khổ chất chồng nhấn chìm tôi. Đến đêm thứ ba, tôi ôm chăn gối ra trải nệm dưới sàn nhà.


Giang Đình giật mình: “Chồng ơi, anh làm gì thế?"


Tôi thản nhiên đáp: “Anh nên ngủ dưới gầm giường.“


Ngủ dưới gầm giường sẽ không bị đạp xuống, cũng không bị Giang Đình đè trúng người tỉnh giấc nữa.


Vương Tinh Dã cà khịa đến bên Giang Đình thì thầm: “Hay là anh ấy phát hiện ra chuyện của chúng ta rồi..."


Giang Đình tát cho cậu ta nổ đom đóm mắt, nghiến răng:

 "Câm mồm! Chồng tôi nghe thấy hết đấy!"

Đúng vậy, tôi nghe rõ mồn một.


Tôi trừng mắt đầy oán hận nhìn Vương Tinh Dã.


Đúng như tên gọi, thằng nhóc này quá ngỗ ngược.


Không chỉ lén lút qua mặt ông chồng đang ngủ say là tôi để tán tỉnh “vợ tôi", mà còn cố ý tiết lộ chuyện tối qua trước mặt tôi để khiêu khích.


Chẳng qua chỉ là lén tằng tịu vợ người khác thôi mà?


Cậu ta nhầm đối tượng rồi.


Chọc cho tôi nổi điên, tôi sẽ nằm lì dưới gầm giường như một con gấu bông.


Vương Tinh Dã cũng ôm gối lăn xuống giường, đ/è lên người tôi vui vẻ kéo chăn: “Chu Cường ơi, tôi lạnh quá, cho tôi vào sưởi với.“


Chưa kịp giơ tay từ chối, Giang Đình đã tặng cậu ta thêm một cái tát nữa.


Tôi thở dài trong lòng, quả đúng là một cặp tình nhân đã có quan hệ thân mật.


Trước mặt tôi, Giang Đình luôn dịu dàng nũng nịu giả làm con gái, nhưng lại sẵn sàng bộc lộ bản tính thật với cậu ta.


Thứ bản tính ngang ngược và đỏng đảnh đó. Họ là cặp đôi quấn quít, còn tôi chỉ là bóng đèn điện tử đáng ghét.


Căn phòng này không thuộc về tôi nữa rồi. Đến lúc vai phụ nên rút lui thôi. Tôi định rút lui, lần này rút đi là vĩnh viễn.

Vừa đứng dậy, Giang Đình đã đẩy tôi ngã nhào xuống giường.


Bàn tay cậu ấy xoa nhẹ vùng eo tôi, ân cần hỏi: “Đêm đầu tiên quen nhau, anh sửa ống nước bị đau lưng mà, nằm sàn cứng không chịu nổi đâu."


Cậu ấy vẫn nhớ vết thương của tôi...


Ánh mắt lo lắng đó không giả dối chút nào.


Trong lòng tôi chua xót.


Một ý nghĩ không nên có trồi lên rồi lập tức bị dập tắt.


Nhưng làm sao chuyện... cậu ấy yêu tôi chứ? 


Giang Đình dò xét cảm xúc trong mắt tôi: “Chồng ơi, anh đang giận hờn gì đó à?"


Tôi quay mặt đi.


Không phải giận hờn, chỉ tình cờ biết được cậu ấy giấu tôi chuyện giới tính nhưng lại không giấu Vương Tinh Dã.


Tôi cũng không để bụng lắm.


Giang Đình xoay mặt tôi lại, quan sát sắc mặt rồi dịu dàng hỏi: “Hay là đêm qua Vương Tinh Dã chen chỗ ngủ của anh?"


Không phải, là cậu đấy, là hai người các cậu đấy.

Giang Đình thở dài nhìn tôi: “Giường ba người, quả thực quá chật chội.“


Ánh mắt tôi tối sầm.


Tôi hiểu ngụ ý trong lời nói đó.


Giường đôi, Giang Đình và Vương Tinh Dã nằm vừa vặn.
Tôi chính là kẻ thừa thãi.

9.

Cuối cùng cậu ấy đã không che giấu nổi sự ghét bỏ dành cho tôi.


Tôi thuận theo ý cậu, gằn giọng với Vương Tinh Dã đang định lao tới từ dưới sàn nhà: "Vương Tinh Dã, cút khỏi phòng bố ngay!"


"Cũng được." Giang Đình cười nhạt, đưa mắt tiễn Vương Tinh Dã: "Nghe lời bố cậu đi."


Tôi quay đầu, gạt bàn tay đang m*n tr*n eo mình của Giang Đình, lạnh lùng: "Cả em cũng ra phòng khác ngủ đi, nghe lời chồng."



Cậu ấy muốn mượn miệng tôi để được đến phòng Vương Tinh Dã, tôi còn không hiểu à.


Giang Đình há hốc mồm, sửng sốt: "Chồng... ơi...?"


Tôi kéo chăn đắp kín đầu, dùng lưng lạnh nhạt phủ nhận sự hiện diện của họ: "Để tôi yên tĩnh một mình."


Ở góc khuất ngoài tầm mắt, Giang Đình trợn tròn mắt nhìn tôi, cắn chặt môi đến bật máu, đôi mắt dần đỏ hoe.


Hệ thống báo cho tôi biết cuốn tiểu thuyết này rất ngắn, chỉ cần chịu đựng thêm năm đêm nữa là xong chuyện.


Tôi thầm đếm từng giây.


Cả đêm tôi trằn trọc không ngủ được.


Phòng bên vẫn vang lên tiếng động ầm ĩ, dường như còn có cả tiếng roi vun vút.


Sáng hôm sau, tôi mở cửa phòng ngủ với hai quầng thâm nặng trịch dưới mắt.


Vừa bước ra đã suýt đạp phải con chó đen to đùng đang nằm co ro trước cửa.


"Chó đen" chính là Vương Tinh Dã.

Cậu ta cởi trần, ngực và lưng chi chít những vệt máu đỏ loang.


Tôi bặm môi không nói.


Dù chưa ăn thịt heo bao giờ nhưng ít nhất tôi cũng từng thấy heo chạy.


Những vết đó trên người Vương Tinh Dã, hẳn là do móng tay Giang Đình cào rồi.


Bọn họ biết “chơi” thật đấy.


Không thể phủ nhận, lòng tôi chợt chua xót.


Vương Tinh Dã ủ rũ gục đầu vào đùi tôi: “Chu Cường, tối nay đừng đuổi tôi nữa được không?"


Cậu ta bụm miệng khóc lóc: “Chú không biết tôi đã chịu đựng những gì để được gia nhập gia đình này đâu. Chu Cường, chú thương tôi chút đi..."


Rốt cuộc tôi vẫn mềm lòng.


Cho phép Vương Tinh Dã vào phòng, nằm úp mặt chờ tôi bôi thuốc.


Lòng bàn tay tôi xoa dầu nóng hổi, rồi dùng lực mạnh xát lên lưng cậu ta. Vương Tinh Dã r*n rỉ thở dốc.


"Đau lắm sao?" Tôi giảm lực tay.


Vương Tinh Dã nắm chặt cổ tay tôi: “Đừng, mạnh nữa mới đã.“

“Thích thế à?" Tôi bực mình, đời nào lại có chuyện bố phục vụ con, tôi đẩy lọ dầu về phía cậu ta, vén áo sau lưng: “Con cũng xoa bóp cho bố đi."


Vương Tinh Dã liếm môi, lần đầu chủ động gọi tôi: “Vậy để con hiếu kính bố một phen."


Bàn tay to nóng bỏng luồn dọc xương sống tôi, khiến tôi thở dài khoan khoái.


Bàn tay cậu ta dừng ở thắt lưng, khàn giọng: “Bố ơi, xương cụt cũng có huyệt đạo quan trọng, để con xoa luôn nhé?"


“Được thôi..."


Lời tôi chưa dứt, tiếng chảo rán vang lên cái “bốp" sau lưng. Vương Tinh Dã đơ người ngã sóng soài.



Quay lại nhìn, Giang Đình cầm nồi, mặt đen xì xì đứng đằng sau.


Chà, sao cậu ấy lại đánh nhầm người thế nhỉ?


Tôi nén hết hồn.


Chẳng dám ngẩng mặt nhìn cậu ấy.


Cảnh tượng ban nãy thật khó giải thích, đúng là tôi đã bắt Vương Tinh Dã bóp lưng cho mình.


Nhưng Giang Đình cũng đâu cần nổi điên thế?


Ngực cậu ấy phập phồng, mặt đanh lại: “Nó sờ chỗ nào của anh rồi?! Hả?!"

10.

Tôi bị Giang Đình đẩy vào phòng tắm. Giang Đình cởi đồ tôi ra rồi cầm vòi sen xối thẳng vào người, bàn tay to đùng kỳ cọ mạnh bạo trên lưng và mông tôi.


Bị “vợ nam“ tắm rửa phần mông, cảm giác thật kỳ quặc. Tôi nắm lấy tay Giang Đình, giọng yếu ớt: “Chỗ này... chỗ này con trai không có massage cho anh đâu."


Giang Đình vẫn bốc khói vì tức giận: “Chu Cường! Làm bố thì phải có tác phong của người bố!“


Vậy là một người bố như tôi, đến con trai cũng không được sai bảo? Thằng làm con còn dám cướp vợ của bố nó, bảo nó massage vài cái thì sao? Tính ra, người mất vợ như tôi còn thiệt thòi hơn!


Trong lòng tôi cũng ngùn ngụt lửa giận. Giang Đình trước đây rất lý trí, hồi yêu nhau chúng tôi luôn công bằng: hôn một cái thì đối phương phải hôn lại, hẹn hò lần này tôi chủ động thì lần sau cậu ấy phải đáp lễ.


Đúng là tình yêu khiến người ta mất lý trí. Hóa ra trước giờ Giang Đình giả vờ yêu tôi, còn với Vương Tinh Dã mới là tình thật.


Tôi cũng nổi giận, đẩy cậu ấy ra, cầm đống quần áo ướt sũng định mặc vào: “Anh ra ngoài đây."


Giang Đình không buông tha: “Bộ dạng này định phô bày cho ai xem? Được lắm, vẫn không chịu nghe lời!"


Cậu ấy quăng vòi sen, tiện thể vứt luôn bộ đồ trên tay tôi, đè cổ tôi xuống rồi hung hãn đánh chiếm nụ hôn. Những nụ hôn cuồng nhiệt khiến đầu óc tôi quay cuồng.


Trong cơn mê muội, tim tôi vẫn thổn thức: Kỹ năng hôn của Giang Đình, chung quy đã được rèn giũa bởi “con trai cưng" của tôi.


Trước kia cậu ấy rất dịu dàng, giờ lại thô bạo lạ thường. Tôi bị lật ngửa ra, những nơi từng được tiểu tình nhân của cậu ấy massage cho lưng và xương cụt - đều bị hôn đến phồng rộp.

Đúng là đồ đàn ông hẹp hòi. Không cho phép trên người tôi lưu lại chút hơi thở của người tình.


Giang Đình lật tôi trở lại, tiếp tục cuộc xâm lược bằng lưỡi. Dưới đợt tấn công tựa cướp biển của cậu ấy, tôi cảm thấy có chút dị ứng.


Giang Đình cúi xuống, mồ hôi lấm tấm, cười khàn khàn: “Hóa ra anh thích em hung bạo."


Nhưng nỗi bi thương lại trào dâng. Tôi không còn yếu đuối nữa, nhưng người vợ sắp không còn thuộc về mình.


“Sao lại khóc?" Giang Đình cúi xuống liếm đi giọt lệ. Lần đầu tiên tôi trơ trẽn đến thế, dựa vào ngực cậu ấy vừa khóc vừa nói: “Em... hôn anh nữa đi được không?"


Giang Đình bật cười, khẽ cúi đầu: “Như ý anh muốn.“

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play