Việt Chi Hằng ngẩng mắt nhìn, sắc mặt vẫn còn tái nhợt, nhưng đôi mắt sáng ngời, ánh nhìn kỳ lạ.
Trạm Vân Uy không nhịn được hỏi: “Ngươi nhìn gì vậy?”
Đừng nói hắn nghe không quen, ngay cả nàng khi gọi cũng thấy ngượng nghịu. Quả nhiên, gọi “Việt đại nhân” vẫn thuận miệng hơn.
Ai ngờ Việt Chi Hằng trầm ngâm một lát, rồi nói: “Không nghe rõ.”
Nàng há miệng, dưới ánh nhìn chăm chú sáng ngời của hắn, bèn lẩm bẩm: “Không nghe rõ thì thôi.”
Việt Chi Hằng hồi lâu mới quay đi, che giấu ý cười trong mắt.
Sau một hồi như vậy, sắc mặt Việt Chi Hằng cuối cùng cũng có chút huyết sắc. Trạm Vân Uy trong lòng cũng bớt lo lắng đôi phần. Cả ngày hôm nay, nàng luôn thấp thỏm, sợ hãi hắn không thể trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT