Mưa giông gió giật, Trạm Vân Uy bước lên Vân thuyền, nhưng Hắc Giáp Vệ lại không đuổi theo.
Nàng chẳng hề cảm thấy nhẹ nhõm, trái lại, trong bóng tối vô tận phía sau, dường như có thứ gì đó kéo nàng ngoảnh đầu nhìn lại.
Mưa rơi càng lúc càng lớn. Nàng ngồi ở đuôi Vân thuyền, ngẩn ngơ nhìn dấu chu sa trên lòng bàn tay.
Bùi Ngọc Kinh lặng lẽ nhìn nàng hồi lâu. Hắn cũng đoán được phần nào chuyện đã xảy ra với nàng. Hai người đã xa cách quá lâu, nhưng hôm nay, nàng phảng phất như trở về những ngày tháng còn ở học cung.
Sau khi Thu Diệc Nùng chiếm giữ thân thể nàng, linh thức và thân thể của nàng không thể lập tức hòa hợp.
Dù vậy, nàng vẫn còn nhớ nhung người kia sao?
“Bùi sư huynh, vì sao ta lại viết những lời này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT