Đêm tiết Hàn Nhưỡng, ánh đèn trong Việt phủ lung linh, phản chiếu những bông tuyết rơi lả tả ngoài trời. Việt Thanh Lạc ngồi bên bàn, chăm chú xem quyển sách do quản sự trình lên. Trạm Vân Uy ngồi cạnh, kiên nhẫn giải thích những chỗ nàng chưa hiểu.
Việt Thanh Lạc học rất nghiêm túc, ánh mắt sáng lên từng tia hào hứng. Khi nàng khép sách lại, tay cầm bút, viết lên một tờ giấy Tuyên Thành trắng tinh: “Uy Uy, ngươi có thể dẫn ta rời khỏi Việt phủ không?”
Trạm Vân Uy ngẩn người, đọc đi đọc lại mấy lần để chắc rằng mình không nhìn lầm. Việt Thanh Lạc, một ách nữ luôn sống trong lặng lẽ, thực sự đang hỏi nàng có thể đưa nàng rời đi.
Việt Thanh Lạc nắm chặt bút, ánh mắt kiên định. Rõ ràng nàng đã suy nghĩ rất kỹ, dù đây là điều trước kia nàng không dám mơ tới. Từ nhỏ, nàng bị giam trong địa cung âm u, sau đó theo Việt Chi Hằng lưu lạc từ thành Độ Ách đến Phần Hà quận. Từ năm tám tuổi, nàng chưa từng bước chân ra khỏi phủ.
Gần đây, Việt Thanh Lạc đọc nhiều sách, những trang viết về thành trì náo nhiệt, núi sông hùng vĩ khiến lòng nàng khao khát. Nhưng lý do nàng muốn rời đi không chỉ vì thế.
Trạm Vân Uy hỏi: “Ngươi lo cho Việt đại nhân?”
Việt Thanh Lạc gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT