Trạm Vân Uy không do dự quá lâu. Những chuyện không đáng xảy ra thì sớm đã xảy ra, giờ còn khăng khăng bắt Việt Chi Hằng ngủ dưới đất cũng có phần kỳ lạ. Nếu không phải vì Ý Triền Miên phát tác, Việt Chi Hằng và nàng cũng chẳng phát sinh chuyện gì. Kiếp trước chẳng phải vẫn bình an vô sự sao? Hiện tại cả hai chưa có gì, vậy nên cũng không thành vấn đề.
Thấy nàng gật đầu, Việt Chi Hằng nhường lối, để nàng lên sập trước.
Lần trước hai người chung gối là khi nàng còn đang cố gắng cứu Trạm Thù Kính. Lúc ấy, Trạm Vân Uy chẳng cảm thấy gì đặc biệt, nhưng khi Việt Chi Hằng nằm xuống, phất tay dập tắt ánh sáng của minh châu, nàng mới nhận ra dường như có điều gì đó khác lạ so với trước đây.
Khác ở đâu, nàng cũng không nói rõ được.
Dù nhắm mắt, nàng vẫn mơ hồ cảm nhận được hơi ấm từ người bên cạnh truyền sang, một nhiệt độ đặc trưng của nam nhân.
Điều kỳ lạ là hôm ấy nàng tỉnh táo không đúng lúc. Nếu mọi chuyện đã hoàn toàn kết thúc, có lẽ cũng chẳng sao, vì nàng không nhớ gì. Nhưng nàng lại mơ hồ nhớ một vài khoảnh khắc, dù chỉ là những mảnh ký ức vụn vặt. Trong đêm khuya hai người ở chung thế này, những ký ức ấy lại trở nên nóng bỏng, khiến lòng nàng bối rối.
Đom đóm ở quận Phần Hà đã biến mất từ lâu, thay vào đó là tiếng côn trùng kêu vang yếu ớt trong đêm. Nàng ngồi dậy, định trèo qua Việt Chi Hằng để xuống sập. Vừa có động tĩnh, Việt Chi Hằng đã lên tiếng: “Ngươi làm gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play