Khí Hồn từ ngọc châu trên dây cung của Trạm Vân Uy tỏa ra, tựa như làn khói lan khắp thuyền hoa, hình thành một kết giới, ngăn cách ánh mắt dò xét từ bên ngoài.
Ánh trăng chiếu xuống mặt hồ, gợn sóng lan tỏa từ thuyền hoa ra xung quanh. Xa xa, tiếng ca nữ đàn hát trên những thuyền hoa khác vang vọng không dứt. Trong khoang thuyền, lụa mỏng tung bay theo gió đêm, mang theo vài phần kiều diễm.
Việt Chi Hằng đặt Trạm Vân Uy xuống sập. Lúc này, nàng gần như không còn nhận ra hắn là ai, chỉ theo bản năng túm chặt đai lưng của hắn. Việt Chi Hằng cúi mắt, nhíu mày: “Trạm tiểu thư, buông ra.”
Đáp lại là nàng càng siết chặt hơn.
Hắn đành nắm lấy tay nàng, mạnh mẽ rút đai lưng ra khỏi tay nàng. Trạm Vân Uy mơ màng, ánh mắt mông lung thêm một tầng sương mù, tựa như không ngờ hắn lại lạnh lùng đến vậy.
Việt Chi Hằng bước sang bên, rót một chén nước, dùng linh phù hóa giải, rồi đưa cho nàng uống. Dù cơ thể vẫn nóng rực, thần trí của nàng cuối cùng cũng thanh tỉnh hơn đôi chút.
“Chưởng tư đại nhân,” nàng khẽ gọi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT