Trạm Vân Uy nhẹ nhàng đặt tay lên vai Việt Chi Hằng, chậm rãi cúi người.
Việt Chi Hằng khẽ ngước mắt, nhìn khuôn mặt nàng dần kề sát, giọng trầm thấp vang lên: “Trạm tiểu thư.”
“Vâng?” Trạm Vân Uy khẽ đáp, giọng nhỏ như muỗi kêu.
“Ngươi dựa gần quá, lui ra sau một chút.” Hắn bình tĩnh nói, ánh mắt lạnh nhạt.
Trạm Vân Uy nhất thời cứng đờ, trong lòng thoáng lúng túng. Nếu là ngày thường, nàng đã chẳng khách khí mà mỉa mai lại vài câu. Nhưng lúc này, nhìn thần sắc bình thản của Việt Chi Hằng, nàng lại cảm thấy như bị nhìn thấu, lòng chợt rối bời.
Làm sao tiếp tục đây? Nàng đã nghĩ đến việc trực tiếp ra tay, nhưng với một Ngự Linh Sư bị phong bế linh lực như nàng, làm sao sánh được với Việt Chi Hằng – một linh tu dù trọng thương vẫn mạnh mẽ? Chỉ cần hắn còn động được một ngón tay, muốn hạ nàng cũng dễ như trở bàn tay.
Nàng không dám coi thường cửu trọng linh mạch của hắn, càng không dám xem nhẹ Mẫn Sinh Liên Văn. Yêu Khôi Đan chỉ có một viên, muốn cho hắn dùng, không phải chỉ đơn giản là môi chạm môi. Ít nhất, phải đảm bảo hắn nuốt trọn viên đan này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT