Trong thính đường, mọi người tụ tập đông đúc.
Có lẽ vì cảm thấy hôn lễ hôm qua quá sức hoang đường, không có người thân bằng hữu, chỉ toàn lính tráng lạnh lùng. Sáng nay, nội tổ phụ truyền lời, yêu cầu toàn bộ Việt gia phải đến, không được chậm trễ với tân nương tử.
Việt Hoài Nhạc cau mày, hỏi: “Ca, nội tổ phụ làm vậy là có ý gì?”
“Ý gì chứ?” Thiếu niên áo tím cười lạnh, đáp: “Lão nhân tuổi cao, mắt mờ tâm loạn. Trước đây giao Việt gia cho tên tạp chủng kia, sau lưng lại quy phục vương triều. Muội biết mấy năm nay, mỗi khi ra ngoài, bá tánh mắng ta thế nào không?”
Dù không ai dám chỉ mặt, nhưng nhĩ lực của thiếu niên tốt, vẫn nghe được không ít. Không chỉ vậy, bằng hữu ngày xưa cũng sớm đoạn tuyệt quan hệ, trở thành người dưng.
Thiếu niên áo tím tên Việt Vô Cữu, con trai nhị phòng Việt gia, là đường đệ của Việt Chi Hằng. Việt Hoài Nhạc là muội muội, nhỏ hơn bốn tuổi.
Nghe đến hai chữ “tạp chủng”, Việt Hoài Nhạc biến sắc, vội kéo tay áo huynh trưởng: “Ca, nhỏ giọng thôi, đừng để người đó nghe được.”
“Nghe được thì đã sao!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT