Ban đầu Bạch Trạch còn cụp tai xuống, giờ thì dựng đứng cả lên, đôi mắt tròn xoe sáng rực:“Ô hô!”
Biểu cảm của Ninh Chúc cũng suýt không giữ nổi, may mà vẻ ngạc nhiên này hoàn toàn hợp lý, phù hợp với lời cô sắp nói:“Ngài Green, lời này là có ý gì? Nhà Green sao có thể có Chủ thẻ Cấm?”
Ninh Chúc trực tiếp ném lại vấn đề, Ryan vẫn không chớp mắt mà nhìn cô chằm chằm. Ninh Chúc không né tránh, thần thái tràn đầy nghi hoặc.
Ryan Green nhìn cô một lúc lâu mới thở dài:“Tôi nhớ ở Hoa Hạ các bạn có câu tục ngữ… ‘Cẩn thẩn thuyền đi được vạn năm’. Tiểu thư Ninh tuổi còn nhỏ mà tính tình cẩn trọng thật.”
Ninh Chúc vẫn tiếp tục chất vấn:“Ngài Green cho rằng tôi đã biết chuyện này từ trước à?”
Ryan buồn bã khẽ thở dài:“Chẳng lẽ cô thật sự không biết?”
Ninh Chúc nghiêm mặt:“Chuyện thế này đừng nói là tôi, đến cả các giáo sư ở Học Viện Linh Thẻ cũng chưa chắc đã biết. Huống hồ, nếu giáo sư biết, còn dám cử sinh viên trao đổi sang đây sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT