Ruby Green theo sau Ninh Chúc bước vào phòng. Cô ta luôn cúi đầu thấp, chỉ liếc nhìn Lê Nhạc Dương một cái rồi lập tức cụp mắt xuống, khẽ nói:“Chuyện xảy ra ở buổi tiệc đã khiến mọi người hoảng sợ, là chúng tôi đã không kiểm tra kỹ, để hung thủ lẻn vào dinh thự, mới gây ra thảm kịch như vậy.”
Cô ta nói rất nghiêm túc, nhưng nghe ra là đã chuẩn bị lời thoại từ trước. Nhất là khi còn dùng tiếng Hoa để nói, giọng điệu vừa cứng nhắc vừa ngập ngừng, trông cứ như học sinh tiểu học đang đọc bài học thuộc lòng.
Tuy nhiên, vẫn rất thành tâm.
“Lê tiên sinh" ,Ruby Green đặt hộp quà xuống, nói:“Rất xin lỗi, chuyện tối nay khiến ngài sợ hãi!”
Lúc đầu Lê Nhạc Dương còn quấn chăn run lẩy bẩy, giờ thì đã vứt bỏ từ lâu, đứng thẳng lưng, ít nhất là tỏ ra phong độ vững vàng:“Chỉ là chút hiểu lầm thôi, không sao cả. Hơn nữa tôi không làm chuyện mờ ám thì không sợ bóng nghiêng. Đối phương không bắt được gà lại mất nắm thóc.”
Một hơi nói liền hai câu thành ngữ, khiến Ruby ngẩn người, cô ta hơi ngẩng đầu, tò mò hỏi:“Chú gà con bị sao vậy?”
Lê Nhạc Dương: “???”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT