“Lillian, cô muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.” La Vi đã đoán được tâm tư của cô.
Lillian ngượng ngùng nói:
“Bị cô nhìn thấu rồi… thật xin lỗi. Tôi đúng là có chuyện muốn hỏi—làm sao cô biết ở đó có ma vật vậy?”
Những người sinh ra trong hoàng tộc thường mang bản tính đa nghi, mà chuyện xảy ra hôm nay lại quá trùng hợp, nên cô khó tránh khỏi việc suy nghĩ nhiều.
La Vi thành thật nói:
“Nói thật thì, ban đầu tôi cũng không biết ở đó có ma vật. Chỉ là lúc trưa tôi bói toán thì phát hiện phương Bắc có dấu hiệu bất thường, vì tò mò nên tôi mới cùng Troy cưỡi ngựa rời thành đi xem thử.”
“Sau đó chúng tôi mệt rồi nên dừng lại nghỉ bên bờ sông, lúc ấy mới trông thấy có làn khói đen ở phía rừng. Troy bảo đó là khí tức của ma vật, lúc đó chúng tôi mới biết trong rừng xuất hiện ma vật thật.”
“Việc cứu được cô cũng chỉ là tình cờ thôi. Khi Troy giết con ma vật đó, anh ấy phát hiện trong bụng nó có gì đó đang động đậy, nghi là bên trong vẫn còn người sống nên mới rạch bụng nó ra — và rồi đưa các cô ra ngoài.”
Lillian vừa mới kinh ngạc vì không ngờ La Vi lại biết bói toán, thì ngay sau đó sắc mặt liền trùng xuống, lộ vẻ xót xa:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play