Vừa bước vào chính sảnh, Thẩm Bạch và hai người còn lại lập tức hứng trọn ánh mắt soi mói từ ba người chơi khác.
Ba người kia ai nấy đều mang biểu cảm khó đoán, ánh nhìn hướng về phía ba người họ chẳng có bao nhiêu thiện ý.
“Chào cậu bạn.” Một trong số đó chủ động bắt chuyện với Thẩm Bạch. Người này chính là ông chú mập đeo dây chuyền vàng to tổ bố, cậu có ấn tượng từ trước.
Thấy ba người họ không mấy nhiệt tình, ông ta cũng không thấy xấu hổ. Đợi họ ngồi xuống rồi, còn mặt dày ngồi cùng bàn luôn.
Bữa cơm tối hôm nay có thêm món canh nóng hổi, mùi thơm nức mũi.
“Món canh này nghe mùi cũng ổn đó.” Ông chú mập cầm muỗng, tự động múc một chén đầy cho mỗi người họ.
Tạ Thanh liếc ông ta một cái: “Có chuyện thì nói thẳng.”
Ông chú mập bật cười ha hả: “Bị nhìn thấu rồi à?” Ông ta liếc nhìn túi vải mà Lý Niệm Vũ đeo sau lưng, hỏi: “Cái đó mang từ bên ngoài vào hả? Bên trong là gì thế?”
Lý Niệm Vũ chỉ cúi đầu ăn canh, không thèm trả lời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play