Người vốn là như vậy, roi không quật lên người thì sẽ không biết đau. Đừng nhìn ông chú kia ngoài miệng nói “hiểu cho nhau một chút”, nhưng trong lòng lại hận đến ngứa răng.
Không ai thích bị làm ồn, bất kể lúc nào.
Ông chú là người trong thôn, đối với nhiều chuyện đã sớm chai sạn. Chính vì là người trong thôn nên ông biết rõ đám người này sau lưng mục ruỗng thế nào. Bởi vậy, cho dù có nhiều bất mãn đến đâu ông cũng phải nhịn, bằng không lại thành kẻ thứ hai như Mộc Tử.
Tạ Thanh dạo một vòng trong phòng rồi quay lại phòng khách, ngồi đối diện với ông chú, cứ thế lặng lẽ nhìn chằm chằm mà không nói một câu.
Ông chú bị nhìn đến hoảng, vội quay sang Thẩm Bạch: “Cậu còn muốn biết gì cứ hỏi, tôi nhất định biết gì nói hết.”
Đáng sợ quá! Giờ ánh mắt bọn trẻ nhìn người khác đáng sợ vậy sao?
“Về cô gái ở 702, chú còn biết gì không?” Thẩm Bạch hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play