Nước bùn đen đặc đang lan ra với tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy được, rất nhanh đã phủ kín nơi lúc đầu Thẩm Bạch và Tạ Thanh đứng. Rồi nước bùn bắt đầu sôi lên ục ục, trồi bọt phập phù, Thẩm Bạch quay đầu nhìn thoáng qua, bỗng nhiên cảm thấy buồn nôn.
Cậu thậm chí nghi ngờ có phải tại Tạ Thanh vừa đập vỡ bình tro cốt người ta mà đầm lầy mới nổi biến dị như vậy không.
Tốc độ lan của nước bùn càng lúc càng nhanh, Tạ Thanh đang đẩy Thẩm Bạch chạy thì chuyển sang nắm tay cậu kéo chạy.
Thật lòng mà nói, Thẩm Bạch cực kỳ ghét cảm giác bị Tạ Thanh kéo chạy như thế này. Anh chạy quá nhanh, khiến cậu phải cố sức mới theo kịp, mệt đến mức muốn nôn ra luôn!
“Đó là cái gì vậy?” Thẩm Bạch liếc mắt thấy một bóng người trong tầm mắt. Quay đầu nhìn lại, cậu nhận ra đó là đứa bé kia.
Nó đang đứng trên một tảng đá, nở một nụ cười quái dị đầy khó hiểu.
Tạ Thanh cũng chú ý đến nó, đôi mắt hơi híp lại, kéo Thẩm Bạch chạy thẳng đến chỗ đứa bé. Anh có linh cảm rằng biến dị của đầm lầy có liên quan đến đứa nhỏ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play