Đừng nhìn Thẩm Bạch ngoài miệng đồng ý với Tạ Thanh là sẽ không bỏ anh lại một mình hành động, thực tế cậu vừa thấy Tạ Thanh vào nhà vệ sinh là đã nhanh chóng một mình chuồn mất.
Có câu nói sao nhỉ? Núi không đến với ta thì ta đến với núi. Boss không đến tìm cậu, thì cậu đi tìm Boss cũng được. Thế là nhân lúc không ai để ý, Thẩm Bạch lặng lẽ đi vào khu rừng trúc phía sau nhà văn hoá.
Rừng trúc rậm rạp, vừa bước vào đã có cảm giác như tách biệt hẳn khỏi thế giới ồn ào bên ngoài. Xung quanh đều là những thân trúc cao vút và tán lá dày đặc, ánh sáng rọi qua kẽ lá rơi xuống thành từng mảng lấp lánh, tạo nên một không khí u tĩnh và sâu thẳm.
Thẩm Bạch đứng tại chỗ một lát rồi mới tiếp tục đi sâu vào trong. Cậu thật sự muốn xem thử, rốt cuộc trong rừng trúc này có cái gì khiến người ta không thể vào?
Càng đi sâu, phía sau bất chợt vang lên tiếng “sàn sạt”.
Bước chân Thẩm Bạch khựng lại. Cậu chậm rãi quay đầu, phát hiện cách mình hai mét có một con rắn màu sắc rực rỡ đang phun lưỡi nhìn cậu, từ từ bò lại gần. Nó giống như đang đi săn mà không hề sợ con mồi sẽ chạy trốn.
Thẩm Bạch cũng không có ý định chạy, ngược lại còn đánh giá con rắn một lượt rồi nghĩ: Rắn mà có màu sắc sặc sỡ thế này chắc chắn cực kỳ độc nhỉ? Bị cắn một cái chắc chưa tới một giây là Game Over mất?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play