Giang Minh Ngạn cũng không tức giận, cười nói: “Dám cười nhạo tôi, xem ra các cậu không có hứng thú với tương thịt sốt nấm của tôi rồi.”
“Ai da, đừng mà.”
“Cậu đến nhà mẹ chồng tương lai ăn ngon uống sướng, chúng tôi còn không được ăn ké chút tương thịt sốt nấm ư.”
“Giang Minh Ngạn cậu chẳng tử tế tí nào, lúc trước anh vợ cậu hỏi thăm cậu, tôi còn nói tốt cho cậu.”
Hồng Minh tính cách tốt, lúc trước Trương Kiến Lâm tìm người của nhà máy cơ khí thủ đô hỏi thăm về Giang Minh Ngạn, người đầu tiên tìm thấy chính là Hồng Minh dễ nói chuyện.
“Cảm ơn lòng tốt của cậu, sáng mai tôi sẽ chia cho cậu một thìa ăn màn thầu.”
“Ha, kẹt sỉ thế, đây không phải tác phong của Giang Minh Ngạn cậu.”
Giang Minh Ngạn nghĩ, sau này đã là người có nhà có miệng, đương nhiên cần phải hẹp hòi chút.
Trương Huệ còn thích mua tranh chữ đồ cổ gì đó, nhìn mẹ anh là biết, nhìn mẹ anh là có thể biết, sở thích này tốn rất nhiều tiền.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT