Đúng rồi, ăn tối xong nhất định sẽ kéo cô đi dạo.
Trương Huệ có chút mơ hồ, Giang Minh Ngạn đưa tay khéo léo vuốt ve mái tóc dài của cô: “Đang nghĩ gì thế?”
Trương Huệ nghiêng đầu, không cho anh sờ, lại bị anh ôm lấy bả vai.
“Có người đấy.”
“Trời tối rồi, không ai thấy đâu.”
Trương Huệ bĩu môi, nhìn Giang Minh Ngạn trưởng thành, kiên định, hiểu chuyện hóa ra là một kẻ vô lại, bám người.
“Sao lại bĩu môi, không hài lòng với anh hửm?”
“Không phải anh nói trời tối không nhìn thấy sao.”
Giang Minh Ngạn bật cười: “Em luôn ở bên cạnh anh, sao anh lại không nhìn thấy em chứ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT