Tiểu hồ ly không dám nuốt lấy ngụm dương khí trong miệng, chỉ rụt rè dùng đầu lưỡi đẩy ngón tay của người đàn ông ra.
Nhưng rõ ràng người đàn ông kia chẳng định buông tha, duỗi tay đẩy Mục Miên ngã vào lớp chăn mềm mại, thân hình cao lớn vây lấy dáng người nhỏ nhắn ấy. Ngón tay vẫn cố chấp lưu lại trong miệng cậu, dịu dàng lướt qua hàm trên rồi đến lợi, không để sót một điểm nào.
Tiểu hồ ly bị hắn sờ, ánh nước trong mắt càng lúc càng đậm, nơi khóe môi cũng bắt đầu tràn ra một ít nước miếng, ẩm ướt dính quanh khóe miệng. Làn da trắng mềm trên má dần ửng lên sắc đỏ, mang theo vẻ mê hoặc và quyến rũ.
Nhìn bộ dáng xinh đẹp của Mục Miên, Diệp Khanh Qua không kìm được mà cúi đầu, chóp mũi gần sát đôi môi đỏ hồng mềm mại của cậu. Hắn khẽ ngửi một chút mùi hương ẩm ướt trong miệng tiểu hồ ly, rồi mới cất giọng hỏi:
“Cậu có tin trên đời thực sự có hồ ly tinh không?”
Luồng dương khí mãnh liệt trút vào bụng dưới, khiến Mục Miên khẽ rên nhẹ. Lông mi dài run rẩy, một giọt nước đọng nơi khóe mắt, sống lưng bất giác cọ nhẹ xuống giường, tâm trí gần như tê dại, chẳng còn nghe rõ lời hắn nói.
Dường như nhận ra đối phương đang thất thần, Diệp Khanh Qua nhẹ nhàng rút tay ra, lại hỏi một lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT